“Hoàn cảnh gia đình cùng những vướng víu và nỗ lực cá nhân của Lưu Đình
Triều cho thấy bản thân anh cũng là một “nhân vật” tiêu biểu của thế hệ đôi
mươi khi đất nước chuyển sang bước ngoặt lịch sử vào năm 1975. “Không ai chọn
cửa mà sinh ra” là câu ông Võ Văn Kiệt hay nói những năm tháng đó. Với Lưu Đình
Triều và những người cùng thế hệ với anh, có thể nói thêm: “Không ai chọn thời
mà sinh ra”.
Đó là cái thời mà cha con, anh em, bạn bè… do run rủi của số phận có thể
đứng hai bên bờ chiến tuyến. Cái thời đó đã khép lại và nỗ lực của những người
thiện chí là mở ra một thời kỳ mới cho sự hòa giải và hòa hợp…”
- trích lời GS.
TS. Nhà phê bình văn học Huỳnh Như Phương
***
“Đời, có yêu tôi? Có có! Không không!
Mà thôi, tôi hiểu. Dù Đời lúc này lúc khác, yêu hoặc không yêu, thì chính
tôi vẫn cần phải làm chủ đường đi lối rẽ của mình.
Phải thế không, Đời ơi?”
- trích “Tự vấn”