Trong quan điểm tâm hồn tuổi thơ như một trang giấy trắng, những nhà giáo thời đó đã dạy cho trẻ em những bài học đơn giản đầu đời mà đến hôm nay, khi có dịp hàn huyên với bạn bè nhiều người vẫn còn nhắc đến với nhiều rung động.
Bà ơi cháu rất yêu bà,
Đi đâu bà cũng mua quà về cho.
Hôm qua có chiếc bánh bò,
Bà chia cho cháu phần to nhất nhà.
Mỗi lần cháu chạy chơi xa,
Mẹ cháu có đánh thì bà lại can.
Cháu không nói bậy nói càn,
Bà xoa đầu cháu khen ngoan nhất nhà.
Trong một biến chuyển hầu như rất vô tình, những bài học cũ ấy đã ít nhiều thay thế văn chương truyền khẩu của tổ tiên để làm hành trang trao lại cho thế hệ kế tiếp. Nhiều bài học vốn dĩ là bắt buộc của học trò khi còn nhỏ thì lớn lên thành những bài hát để ru con và với người ở xa quê hương thì còn là những câu tiếng Việt căn bản dạy cho đàn cháu bi bô để chúng khỏi quên nguồn gốc.
Trong mọi hoàn cảnh, việc sưu tầm, bảo tồn và phổ biến những bài học thuộc lòng đã một thời gắn bó với học sinh bậc tiểu học của Trần Văn Chánh không hạn chế trong một công trình biên khảo hay nghiên cứu như anh đã và đang làm mà còn là một bông hoa thêm vào những tài sản giáo dục rất đáng trân trọng. Trong tinh thần đó, tôi tin rằng những độc giả khó tính nhất cũng sẽ quan tâm và cảm phục, và xin có mấy lời đề từ như một cách giới thiệu thêm tới đông đảo độc giả, đặc biệt đối với sinh viên - học sinh, các thầy cô giáo, và với tất cả những người đang nặng lòng với sự nghiệp giáo dục thế hệ trẻ.
--- Trích Tựa ---